thấy “oé” 1 cái rồi cửa phòng đóng cái “rầm”. Xong, nó với em mặc quần áo chạy ra. – Chị gọi em? – Em gãi đầu, gãi tai hỏi. – Uh… lúc chả tìm thấy cái túi điện thoại của chị đâu, tưởng chú cầm về trước, nhưng hoá ra chị quên ở phòng. Lần sau khoá cửa phòng vào chứ, ai lại để thế… – Vâng, em sẽ rút kinh nghiệm, em xin lỗi. – Thôi, không sao, gọi vợ xuống ăn cơm đi. Giỏi lắm! Đúng là “cụ tổng cóc” có khác, nghĩ ra cái mẹo giấu điện thoại của vợ rồi đổ cho minh để thực hiện âm mưu. Xuống ăn cơm thái