– Thôi cũng không cần đâu, ba gọi chi cho mất công.
– Này mai ba đi rồi ở nhà nhớ ngoan nghe lời cô Tâm và học hành cho chăm chỉ vào nhé?
– Con biết rồi. Ba nói mãi, ba chẳng bao giờ quan tâm đến con cả. Con bé nũng nĩu.
– Ừ thì công việc của ba nhiều quá ba xin lỗi con, sau đợt này ba sẽ đưa con đi du lịch nhé. Nói rồi ông Thắng gắp vào bát của con bé một ít thức ăn.
– Con ứ cần.