nó. Phương khẽ cười, đối với Vi nó chẳng sợ nàng giận mình, một tay cầm lấy đầu còn một tay cầm lấy miệng nàng mở ra. Biết Vi không chống cự nên nó làm một cách nhẹ nhàng là Vi liền hợp tác. “ỌT ỌT… ỌT ỌT…” Phương ngay lập tức tọng cả khúc thịt của nó vào sâu trong cổ họng Vi sau đó nắc mạnh. Vi hai mắt trợn ngược mở to miệng ngậm lấy khúc thịt nóng hổi của Phương. Tay Phương tháo dây buộc trên đầu giường ra, nó là người trói nàng thì đương nhiên nó sẽ là người cởi trói cho nàng. Hai tay được thả