chuyện, làm cô thấy ngài ngại lắm luôn. Dẫu biết là ngại, nhưng chẳng hiểu sao khi nhận ra có ai đó có vẻ khao khát mình, Phương cũng cảm thấy vui vui, giống như kiểu cô tự nhủ, ừ mình cũng có giá lắm chứ bộ, có phải xấu xí gì đâu mà chẳng ai thèm. Một buổi chiều nọ khoản gần cuối tuần, khi hết tiết dạy Phương đi lên văn phòng thì thấy cửa khép mở, cô đang định đi vô thì nghe tiếng ai nói: – Ê… dạo này mày làm gì hay nhìn bà Phương dữ vậy? Bộ mê bả hả? Phương nghe vậy thì khựng lại, cô đứng ngay