Ôi trời ơi, được bé quan tâm sao mà lòng mình thấy ấm áp, bây giờ có tét luôn con mắt bên phải tui cũng cam lòng. Bé lật đật mua băng keo rồi trở lại.
– Anh để em băng cho, chưa được, để em mua bông băng nữa. Máu chảy nhiều quá.
– Ờ, ừ… – Hic, sao em chu đáo với anh quá vậy, lúc đó tui như muốn nổi điên lên vì sướng.
Bé trở lại, lần này có bông băng, thuốc đỏ, oxy già, băng keo. Bé tỉ mỉ chùi máu, rồi chậm oxy già nhè nhẹ lại mí mắt tui. Còn thổi thổi nữa chứ, ui sao mà thơm mát dễ sợ.. Sướng… Tụi chiến hữu nhìn tui với cặp mắt ghen ăn tức ở..
– Biết vậy tụi tao để cho tụi nó đập mày nhập viện. – Tụi nó bóng gió
– Hế hế chứ hông phải tức vì thấy tao có người đẹp chăm sóc à… ?